Bỏ
Thơ: Út Hà
Em bỏ ra đời vuốt tóc mai
Gót sen vất vả dặm đường dài
Câu kinh tiếng kệ nay sầu héo
Nhang khói vô thường chẳng muốn bay.
Em bỏ nâu sòng để trả vay
Dở dang tĩnh lặng tiếc lắm thay
Bôn ba lạnh lẽo nơi huyên náo
Nở nụ cười tươi dạ đắng cay.
Em bỏ đi rồi nới lỏng tay
Còn đâu y áo vẫn tung bay
Môi hồng thanh khiết kinh cầu nguyện
Bỏ góc trời riêng trước vẫn say.
(ảnh sưu tầm)
Bình luận
Quan tâm nhất | Mới nhất
Bài viết khác
- [08/10/2020] Điếu văn tưởng niệm Đức Trưởng Lão Ht. Tịnh Giác – Visuddhisāramahāthero
- [17/04/2020] Nắm hạt trai
- [02/04/2020] A-la-hán Isidasi: tại sao em đi tu…?
- [01/04/2020] Xâu ngọc nước
- [15/03/2020] Khi Thế Tôn vào cuộc
- [06/03/2018] Đi xin phước
- [10/02/2018] Mặc xuân
- [09/07/2017] Bài học từ hoa hồng kiêu hãnh
- [26/04/2017] Thương nhau
- [10/03/2017] Phật