Mưa buồn tiễn người đi
Người ra đi mây mù giăng kính lối
Mưa ngập trời như đổ lệ nghìn thu
Rừng Bửu Quang bổng âm u
Từ nay vắng bóng thiên thu của người
Bao chí cả độ sinh còn đó
Thế mà người đã vội ra đi
Dẫu con biết lẽ vô thường nhân thế
Nhưng làm sao gạt nước mắt sầu bi
Xin người đi về miền miên viễn
Như qua đò rồi trở lại chốn quê xưa
Dấu chân người là vô vàn kỷ niệm
Trên bước đường đến nhân thế độ sinh
Từ Vĩnh long người mang theo chí cả
Đến thị thành dựng tự tạo tăng
Hơn mươi ngôi tam bảo dựng thành
Cho nhân thế nếm nguồn ân đạo pháp
Nay con tiễn người về nơi đất mẹ
Kể từ nay sẽ vắng bóng thầy
Nụ cười, ánh mắt còn đây
Như sao sáng mãi đong đầy trong con.
HL 25-7-2018 Đệ tử kính tiễn biệt người
Nguồn: FB Su Phuoc Dinh
Bình luận
Quan tâm nhất | Mới nhất
Bài viết khác
- [08/10/2020] Điếu văn tưởng niệm Đức Trưởng Lão Ht. Tịnh Giác – Visuddhisāramahāthero
- [17/04/2020] Nắm hạt trai
- [02/04/2020] A-la-hán Isidasi: tại sao em đi tu…?
- [01/04/2020] Xâu ngọc nước
- [15/03/2020] Khi Thế Tôn vào cuộc
- [24/07/2018] KHÓC THƯƠNG SƯ THIỆN MINH
- [24/07/2018] TIỄN BIỆT THẦY
- [24/07/2018] TIỄN BIỆT NGƯỜI ĐI
- [24/05/2018] Nhặt cánh hoa dầu.
- [25/03/2018] Bỏ