Mặc xuân
Thơ: Út Hà
Tiếng xuân khe khẽ gọi thềm
Hương xuân thoang thoảng làm mềm tâm tu
Tháng ngày mê mải diệt ngu
Biết đâu trời đã qua thu mất rồi
Nhìn tờ lịch thắm bồi hồi
Ờ ta nay đã hết rồi thời xuân
Hết rồi cái thuở bâng khuâng
Giờ đây lão mại đa phần lấn sân
Vô thường đã đến rất gần
Nhìn vào hơi thở để lần sát na
Đâu sanh tử, đâu ta bà
Đâu là đạo quả để mà đuổi theo
Đời người đứng giữa cheo leo
Quán vào vô ngã để neo niết bàn
Mặc xuân hương sắc ngập tràn
Quyết về tĩnh lặng cho nhàn thân tu.
Ờ ta nay đã hết rồi thời xuân
Hết rồi cái thuở bâng khuâng
Giờ đây lão mại đa phần lấn sân
Vô thường đã đến rất gần
Nhìn vào hơi thở để lần sát na
Đâu sanh tử, đâu ta bà
Đâu là đạo quả để mà đuổi theo
Đời người đứng giữa cheo leo
Quán vào vô ngã để neo niết bàn
Mặc xuân hương sắc ngập tràn
Quyết về tĩnh lặng cho nhàn thân tu.
Út Hà
Bình luận
Quan tâm nhất | Mới nhất
Bài viết khác
- [08/10/2020] Điếu văn tưởng niệm Đức Trưởng Lão Ht. Tịnh Giác – Visuddhisāramahāthero
- [17/04/2020] Nắm hạt trai
- [02/04/2020] A-la-hán Isidasi: tại sao em đi tu…?
- [01/04/2020] Xâu ngọc nước
- [15/03/2020] Khi Thế Tôn vào cuộc
- [09/07/2017] Bài học từ hoa hồng kiêu hãnh
- [26/04/2017] Thương nhau
- [10/03/2017] Phật
- [25/02/2017] Ba năm nhập thất